Wednesday, March 5, 2014

THƠ Võ Quang Đại



 
THƠ
Võ Quang Đại

TRẢCH TRỜI


Trời bao nhiêu nắng bấy nhiêu mưa
Nắng mãi mưa lâu qúa cũng thừa
Lúc nắng,nắng hoài khô mẹ lúa
Hồi mưa mưa mãi chết cha  dưa
Thương ai suốt tháng cơm không đủ
Xỏt tớ quanh năm áo chẳng vừa
Trách lũ ngồi trên tai giả điếc
Dưới nầy thiên hạ oán ghê chưa?

 
Võ Quang Đại
 

SƠ YẾU LÝ LỊCH

Tiền kiếp ta con đức Ngọc Hoàng
Rơi thuyền rỡn sóng nước Ngân giang
Đọa phàm chán bấy trò dâu bể
Biếm tục buồn thay lũ điếm đàng
Giận thấy ma cô bàn đạo lý
Cười nghe bồi bút luận văn chương
Mợt mai hết tội về tiên giới
Năm sắc mây trời sẽ bắc thang...

Võ Quang Đại


 
 
DI CHÚC  GỞI BẠN THƠ

Một mai ta chết bạn nên cười
Kể lể chi nhiều lắm hổ ngươi
Cõi tục chán xem trò khỉ đột
Non tiên mừng vắng mặt đười ươi
Thôi đừng đổ lệ dù thương tiếc
Cũng chẳng đưa tang dẫu ngậm ngùi
Tri kỷ nào ai xin tạm biệt
Thiên đình mong gặp lại cho vui...
 
Võ Quang Đại

 
THAO THỨC

Cố nén không ngăn tiếng thở dài
Nỗi niềm ai biết tỏ cùng ai.
Nửa đời lận đận vì duyên số
Trọn kiếp long đong bỡi mệnh tài
Tĩnh giấc thương mình khi vận khứ
Cau mày cười kẻ lúc thời lai
Bốn phương đồng điệu còn ai nhỉ! 
Sao chẳng hồi âm lấy một vài...

Võ Quang Đại
 
 
 
 

No comments:

Post a Comment