Monday, July 29, 2013

Hội Đồng Hương Bay Hiền hop hè 2013 tại Mile Square Park,Little Saigon


Kính thưa Quý Vị.
Lúc 11:00 AM ngày 28/7/2013, Hội Đồng Hương Bay Hiền và thân hữu đã tổ chức họp mặt
hè 2013 tại Mile Square Park, có khoảng hơn 200 đồng hương và thân hữu về tham dự buổi họp
mặt nầy.
Theo BTC cho biết, có đồng hương từ VN đi du lịch cũng den tham dự, từ Uc Châu, từ các
tiểu Bang Hoa Kỳ.
Nói chung mọi người gặp nhau chào đón thân tình, cởi mở. Đặc biệt giới trẻ tham gia đông
hơn năm rồi.
Món ăn bà con mang đến rất là đa dạng,nhất là rất ngon .
Một số hình ảnh ghi lại được trong buổi họp mặt, xin chuyển đến mọi người cùng xem.
Xin mở Link dưới để xem hình.
Trân trọng.
Thieu Vo
 

----------------------------------------------------------------------------------



 
Bảng chỉ dẩn được cắm từ lúc 9:00 sáng bây giờ , bà con lác đác đã đến khá nhiều...



11h30 sang,ba con da den dong du,12h khai mac...



Ba con chup hinh luu niem...

 
 
Một ngày hè đẹp trời ở California...




 


Mọi người đều cười đẹp...



Cac chau nho cung chung vui ve chup hinh cung gia dinh...



 



 
 
 
 

 

Wednesday, July 24, 2013




LÀNG DỆT BẢY HIN


Khi còn ở Việt nam tôi không bao giờ nghĩ được rằng sang Mỹ đồng hương mình lại có dịp tụ họp đông vui như năm rồi. Bên Việt nam , đất Bảy hiền không rộng , nhà cửa gần nhau san sát từng cụm, mỗi sáng ra đường , đi chợ ,uống cà phê là gặp mặt nhau ,chào hỏi nhau dòn dã. Cả khu dệt chỉ có 2 con đường nhỏ: Nguyễn bá Tòng và Hồ tấn Đức - bây giờ là Nguyễn-bá-Tòng và Võ -thành- Trang- song song nhau nối liền khu xóm dệt đông vui, ồn ào, náo nhiệt ngày đêm.

Ồn ào vì từ sáng đến chiều,đến nửa khuya,tiếng khung cửi dệt rào rào như tiếng mưa rơi xầm xập ,hồi đó ở đây mọi người nói chuyện với nhau rất to ,bỡi vì với âm điệu bình thường không thể nào nghe nhau rõ

...Hồi mới sang Mỹ,những ngày tháng đầu tôi thường phát âm thật lớn,mỗi lần nói chuyện,mọi người đều nhìn tôi lạ lùng không hiểu nhân vật nầy ở đâu ra mà to tiếng thế? Ở Việt nam cũng vậy ,dân Bảy hiền đi ra ngoài thường có giọng phát âm sang sãng vì mọi người tưởng chừng như nói nhỏ không ai nghe được.Riết rồi dân xóm dệt trở thành ăn to nói lớn.Ăn to bỡi vì nhìn lại xóm có dệt tí tẹo,thế mà quán xá lu bù. Trên đường nhỏ ngay xưởng hồ của Hồ Trung,bánh bèo,bánh xèo,mì Quảng, hù tiếu,phở ... mọc lên lũ khũ. Tối thứ bảy ,chủ nhật qua đây,tiếng người nói chuyện,tiếng lữa reo, tiếng bánh xèo đổ " xèo xeò" tiếng xe Honda chạy ì ầm taọ thành một âm thanh ồn ào khó tả.Những người dân đất Quảng tha hương-sống loanh quanh Sài gòn-thường trở về đây tìm lại dư hương xa xưa với những món ăn quê hương, giữa khung cảnh náo nhiệt nhưng đầy thân yêu ,đầm ấm nơi xứ lạ. Bảy hiền là quê hương thứ hai cuả những người dân đất Quảng xa xứ.Về đây để nghe laị giọng nói quê mình,những mô ,tê, ri , rứa; những ni ,nớ ,mi, tau. Ôi !những âm điệu thân yêu,trìu mến đó ,từ lọt lòng ra mình đã nghe - như ăn, như uống - đi sâu vào tâm thức mình ,xương tủy mình ,trong từng giấc ngủ ,chiêm bao .Để rồi mỗi lần tha hương,nơi đất lạ quê người, lại thèm nghe giọng nói đó,âm thanh đó như thèm ăn những đặc sản nơi quê mẹ. Ở đây --những ngày còn sinh sống nơi đất Sái gòn - mỗi lần ra đường,ra chợ,giữa đám đông người,nghe có giọng miền Trung là vợ tôi lại lân la hỏi chuyện . -Anh chị ở Quảng nam ? Dạ,tôi ở Tam kỳ. - Chị ở Đà nẵng. - Em ở Duy xuyên- Được nghe lại giọng nói đó,bao giờ chúng tôi cũng thấy lại vui ,lại gần gủi nơi quê cha đất tổ. Tôi biết và tôi không hiểu được vì sao,có những người khi xa quê hương lại từ bỏ giọng nói quê hưong mình, chê nó quê mùa ,cục mịch.
Ôi ! quê hương .Quê hương đối với ta bao giờ cũng đẹp,cũng thân yêu. Bỡi vì ông bà ta đã sinh ra từ đó , cha mẹ ta đã sinh ra từ đó.Và từ đó,ta đã nằm trong nôi,nghe tiếng hát mẹ à ơi ,vỗ về từng câu ca dao ngọt lịm.
" Ngó lên Hòn kẻm đá vừng,thương cha ,nhớ mẹ qúa chừng bạn ơi".
Những buổi trưa hè oi bức nằm lim dim trên chiếc võng tre kĩu- kịt bên hiên, nghe tiếng chị ru à ơi :
"Cây da mô cao cho bằng cây da Bàn lãnh, đất mô thanh cảnh cho bằng đất Bảo an, chỗ mô vui cho bằng chỗ phố chỗ Hàn ,dưới sông tàu chạy trên đàng ngựa xe ." hay :" cầm cân xuống phố mua vàng , gặp anh giữa đàng bảy lượng còn ba , về nhà nói dối bà gia , dọn đường quét ngỏ tháng ba dâu về , dâu về dâu chẳng về không , ngựa ô đi trước ngựa hồng đi sau , mâm trầu lại với mâm cau , có thằng nho nhỏ đi sau quạt hầu ."
Những câu ca dao mịn màng ,êm ấm đó như ru ta vào giấc ngủ thần tiên của tuổi ấuthơ ,nơi quê hương của một thời yên bình dĩ vãng.
Rồi chiến tranh xảy ra , bom đạn cày xéo trên quê cha ,đất tổ , người dân xứ Quảng cũng bỏ xứ ra đi ,trăm phương nghìn hướng ,nhưng tựu trung nhiều nhất về miền nam , vùng Sài gòn-Gia Định .Một số đông về xã Phú-thọ hòa và Tân sơn hòa [thuộc quận Tân bình] mà lập nên một làng dệt Quảng nam với tên gọi mới là làng dệt Bảy hiền .Từ Sài gòn đi về hướng Tây ninh làng dệt nằm ngay góc trái của ngã tư giao lộ đường Lê văn Duyệt và Nguyễn văn Thoại . Phía bên kia là đường Hồ tấn Đức ,lối vào nằm trên đường Nguyễn văn Thoại , ngay đầu đường vào có quán cà phê " Gió " nỗi tiếng của lớp bạn trẻ . Những cô thợ dệt trẻ hay các nữ sinh đi ngang qua đây thường đi rất nhanh để tránh những lời chọc ghẹo của các cậu thanh niên vừa uống cà phê vừa nhìn ra đường dòm ngó .Giống như bao nhiêu quán cà phê khác ở trên toàn cỏi VN ,quán Gió cũng có một cô hàng cà phê nhỏ nhỏ,xinh xinh ,để ngày ngày các anh thợ dệt ,các cậu học sinh , rỗi công ra đây tán tĩnh để rồi bỏ quên " cây đàn ", à không " cái thoi " . Cái thoi anh bỏ đâu rồi ? Anh về anh thấy bồi hồi nhớ em .Em được thì cho anh xin. Hay là em để trong tim em rồi... Hay một anh chàng học trò khờ ,sính văn chương về nhà làm thơ con cóc. " Con cóc trong hang con cóc nhảy ra,con cóc nhảy ra ,con cóc ngồi đó ,con cóc ngồi đó,con cóc nhảy đi...để rồi nhà thơ con cóc cùng các chàng thợ dệt đua nhau trồng những cây si to tổ bố như những gốc đa trong quán cô chủ .Một ngày nọ cô nàng đi lấy chồng ,bao nhiêu anh chàng đâm ra thất tình về nhà ca bài ca " con sáo" . Con sáo sang sông còn trông con sáo lại , em đi lấy chồng rồi anh dệt lụa cho ai ? Còn cô nàng cà phê , bẳng đi mấy năm sau , tôi có gặp cô về Bảy hiền ,nhưng nay thì em đã tay bế , tay bồng , nghe đâu chồng cô - một võ sĩ có hạng thời đó - đã từng thượng đài đoạt giải vô đich nhiều lần về võ thiếu lâm ở Chợ lớn ,nhưng sau vì tham dự vào một băng cướp nào đó nên vào tù , bị đày ra Côn đảo , cô nàng dắt mấy đứa con nhỏ về lại Bảy hiền ,nương nhờ ông bà ngoại Từ đường Nguyễn bá Tòng đi thẳng lên , qua xưởng hồ của Hồ Trung thì đến chợ bà Hoa .Đây là một ngôi chợ nhỏ ,bán toàn đồ ăn đặc sản miền Trung ,rau cải và một ít vải vóc . Trước 75, Bà Hoa chủ chợ - không phải là một nhân vật lịch sử ,hoang đường hay truyền thuyết - như các Bà Hom , Bà Quẹo , Bà Điểm ... xung quanh đây - mà bà Hoa là một người thật việc thật . Bà ta bỏ tiền ra mua khu đất này của nhà thờ , xây chợ cho thuê rồi cho người ra thu thuế . Một người đàn bà to con ,bậm trợn và phi thường nên việc làm cũng phi thường .Gần đến ngày 30 tháng 4 , bà ta ,trước khi bỏ của chạy lấy người, cũng lanh lẹ hốt được một cú hụi chót , bằng cách ranh mãnh đem bán những ngôi nhà xung quanh chợ, cho những người chân ướt chân ráo chạy loạn từ Đà nẵng vào Sài gòn để lấy được một số vàng không phải nhỏ bằng những văn tự là những tờ giấy mua bán viết tay - như những tờ giấy lộn không hơn không kém [nhưng nhờ lúc đó là thời hổn mang,nên những người mua nhà của bà cũng hợp thức hóa được sau khi phải tốn một số tiền khá lớn vào thời đó].Đặc biệt tại chợ này có gian hàng bán quanh năm những thứ bánh trái miền Trung, Quảng nam như:

bánh ú [ loại bánh nấu bằng nếp có nhân đậu xanh , gói lá chuối , có bốn góc rất đẹp mắt ] loại bánh này có bán hầu hết tại các quán mì Quảng cuả miền Trung mà hồi nhỏ tôi rất thích vi vừa số tiền ăn vặt được mẹ cho , vừa có chất lượng vì no bụng để đủ sức chạy nhảy ,đá banh ,kéo co ... thỏa thich ;loại bánh thứ hai cũng gói bằng nếp lá chuối nhưng có hình tháp vuông và lớn gấp ba bốn lần cái bánh ú cũng nhân bằng đậu xanh ,đó là cái bánh rò được dùng để cúng trong các dịp giỗ quẩy ; rồi đến bánh tét dài và tròn có nhân ở trong bằng thịt dùng để cúng vào các dịp tết đến ...[con tiep­


----------------------------------------------------------------
Phu luc mot it hinh anh ba con BAY HIEN o Hoa Ky...





Một buổi họp mặt gia đình ở Mỹ [ 2012]





Ăn đám giỗ tại nhà anh Huỳnh Chiến [El Monte,Los AL ,Cali] toàn bà con Bảy Hiền
[2013]

MÙA XUÂN NGẮM HOA




Hình ảnh



Hình ảnh


hoadep.jpg


img1811i.jpg



img1823b.jpg


[ còn tiếp]
---------------------------------------------------

1 nhận xét:

Nguyen Thi Hoai :
Chào Ông, Cám ơn ông về bài viết rất hay ghi nhận về một "làng nghề/xóm nghề dệt" của người Quảng ở Sài Gòn. Cho đến nay, rất ít tài liệu đề cập về văn hóa làng nghề như trong bài viết của ông. Tôi cũng là người Quảng Nam, quê tôi ở Đại Lộc. Qua những hiểu biết của ông, tôi nghĩ ông có lẽ cũng khá cao tuôi. Tôi sinh năm 1973, chắc thuộc hàng con cháu của ông thôi! Đọc bài viết tôi như được sống lại tuổi thơ với những điệu hò, lời ru ngày còn bé ở quê nhà. Hiện nay tôi sinh sống tại TPHCM (dù không ở quận Tân Bình, tôi cũng thường xuyên đến khu chợ Bà Hoa để ăn mỳ Quảng, bánh xèo và mua đường tán, bánh rò để cúng ông nội. Tôi đang làm việc ở một Viện nghiên cứu, tôi đang quan tâm đến lịch sử và văn hóa của các làng nghề/xóm nghề thủ công truyền thống ở Thành phố Hồ Chí Minh. Nếu có thể, ông có thể viết/cung cấp thêm về quá trình hình thành và phát triển của khu dân cư làm nghề dệt; các hoạt động văn hóa liên quan đến nghề dệt: về nguồn gốc quê quán (lễ cúng xóm, lễ kỳ yên chẳng hạn...), những câu thơ truyền miệng, bộc phát trong lao động của những người thợ dệt,... Tôi rất mong được làm quen để học hỏi thêm những hiểu biết của ông. Tôi rất mong nhận được email của ông. Trân trọng kính chào Nguyễn Thị Hoài Hương Viện Nghiên cứu Phát triển Thành phố Hồ Chí Minh 28 Lê Quý Đôn, quận 3, TPHCM. ĐT: 0913115243 Email:huongbeads@gmail.com

--------------------------------------------------------------
Những hình ảnh và bài viết liên hệ đến ngành dệt ở BẢY HIỀN:




May det vai tho so hoan toan bang go tu che...



Cô gái Bảy hiền bên khung cửi
tay nối tơ - em dệt lụa cho đời
mấy độ xuân về hoa vàng rực rỡ
tấm lụa cho mình em dệt xong chưa ?
[tho vophubong]­­

chaobuoisang.net/lang-det-bay-hien-ngay-nay-

Không màu sắc, không hoa văn, vải của làng dệt Bảy Hiền (quận Tân Bình, TP.HCM) đơn giản, mộc mạc như chính con người nơi đây.
Hàng chục năm về trước, làng dệt Bảy Hiền là một trong những nơi cung cấp sản lượng vải nhiều nhất cho cả nước. Cũng nhờ vào ngón nghề truyền thống mà những gia đình xứ Quảng ấy có thể sống sung túc ở Sài Gòn. Ngày nay, trong thời buổi cơ chế thị trường, vải vóc ngoại nhập tràn vào khiến những tấm vải dệt của Bảy Hiền ngày càng trở nên khan hiếm hơn. Làng dệt Bảy Hiền tuy không còn mạnh mẽ, thịnh vượng như trước, nhưng đã để lại dấu ấn một thời và cũng là niềm tự hào của người dân xứ Quảng giữa lòng thành phố.

Giờ đây, làng dệt Bảy Hiền chỉ còn lại một số ít hộ gia đình theo nghe det

Làng dệt Bảy Hiền ngày nay


Tuổi đời của các khung dệt dường như lớn hơn cả người thợ dệt
Không ít người đã bỏ nghể vì sức khỏe, vì thị trường vải dệt từ khung cửi bị bó hẹp.
..
Làng dệt Bảy Hiền ngày nay


Đây là những chiếc máy dệt ở làng dệt Bảy Hiền bây giờ còn lại rất hiếm...Loại máy nầy tuy cổ điển nhưng cũng tiến bộ rất nhiều so với những máy dệt thời sơ khai rất đơn giản mà bây giờ khó tìm thấy...


http://www.monre.gov.vn/v35/uploaded/5/15095_O_nhiem_tieng_on_va_bui_lang_nghe_Ma_Chau_deu_vuot_nguong_cho_phep.jpg

Máy quay tơ... [côn chỉ sợi từ chẻ vào ống để mắc cửi dệt...]



http://nhandaovadoisong.com.vn/wp-content/uploads/a35.jpg

Máy mắc cửi ...[mắc cửi từ ống vào trục để đưa lên khung dệt]





Máy dệt ông Cữu Diễn - một tổ sư nghề dệt Quảng nam - người làng Thi lai, Duy xuyên, QN - ......Máy hoàn toàn bằng gổ với ít phụ tùng sắt thép do thợ rèn tự chế...Sau nầy, trước 75,người Bảy hiền cải tiến bằng cách tự đúc hoàn chỉnh bằng sắt ...]

Những người thợ cuối cùng...còn gắn bó với nghề...Tương lai ngày mai...nghề dệt về đâu...





Đây là chiếc máy dệt aó thun ,loại nhập...Loại máy này thành phẩm ra rất nhanh ,cạnh tranh với với ngành dệt cổ điển...


Monday, July 22, 2013

Chồng già vợ trẻ là tiên

Chồng già vợ trẻ là tiên

Hugh Hefner 86 tuổi lấy gái 26 ,
Celine Dion 44 tuổi chung sống với chồng 70 ...
là những cuộc hôn nhân lệch tuổi lớn của làng giải trí thế giới .
Ông trùm tạp chí Playboy đón năm mới 2013 bằng lễ cưới với người tình trẻ kém ông tận 60 tuổi . Hugh Hefner năm nay 86 trong khi Crystal Harris mới 26 . Không lâu sau đám cưới , nguồn tin trên Celebuzz cho biết , cặp vợ chồng chênh lệch tuổi tác nhất làng giải trí thế giới mong muốn sớm có con chung .
Cuộc hôn nhân của Celine Dion , 44 tuổi và
Rene Angelil , 70 tuổi đã kéo dài 19 năm .
Rene là người quản lý của Celine từ khi diva mới 12 tuổi .
Đạo diễn Clint Eastwood , 82 tuổi , và
vợ là phóng viên người Mỹ Dina Ruiz Eastwood , 47 tuổi .
Họ kết hôn năm 1996 .
http://oi46.tinypic.com/8wl7bc.jpg
Nhà Thơ Bùi Nhùi 82 tuổi và vợ chỉ 30 tuổi ...
kết hôn tháng 12/2012 vừa rồi.
Nam diễn viên « Trân Châu Cảng » Alec Baldwin , 54 tuổi ,
và Hilaria Thomas , 28 tuổi vừa kết hôn tháng 06/2012 .
Diễn viên Dick Van Dyke , 86 tuổi , kết hôn với
chuyên gia trang điểm Arlene Silver , 40 tuổi , vào tháng 03/2012 .
Ca sĩ Gregg Allman - thành viên ban nhạc rock Allman Brothers - 64 tuổi ,
đính hôn với Shannon Williams , 24 tuổi , tháng 05/2012 .
Eddie Murphy , 51 tuổi , hẹn hò với
người mẫu 33 tuổi người Australia - Paige Butcher - được 7 tháng .
Tài tử Hollywood Kelsey Grammer , 57 tuổi , kết hôn
với Kayte Walsh , 32 tuổi , vào tháng 02/2011 .
Diễn viên Stanley Tucci , 51 tuổi , kết hôn với Felicity Blunt , 31 tuổi -
chị gái của nữ diễn viên Emily Blunt - tháng 08/2012 .
Tài tử gạo cội Bruce Willis , 57 tuổi , và vợ - người mẫu
Emma Heming , 34 tuổi . Hai người kết hôn năm 2009 .
« Nam diễn viên đắt giá nhất 2008 » Harrison Ford , 70 tuổi ,
kết hôn với Calista Flockhart , 48 tuổi từ 2 năm trước .
Ngôi sao Michael Douglas , 68 tuổi ,
và vợ - Catherine Zeta-Jones , 43 tuổi .
Họ kết hôn năm 2000
.
*****

Niệu liệu pháp

Kính chuyển, đọc cho vui.
Đọc bài này, cười một mình, có khi cười ứa nước mắt. Và vẫn nghĩ, phần chính của bài viết
phải ở đoạn cuối, nên cứ rang đọc. Và đúng vậy. Khổ nỗi, đâu chỉ có ở thiên đường xã nghĩa
người ta mới uống nước đái để trị bệnh, để mong một cái chi đó khá hơn. Biết bao nhiêu người
trong xã hội này đang uống nước đái để mong một điều chi đó khá hơn, nhất là trong cái cô quạnh
quanh ta.

Niệu liệu pháp và Thiên đường Xã nghĩa
Nguyễn Bá Chổi (Danlambao) - Nguyễn Bá Chổi xin phép nhà văn Nguyễn Quang Lập, trích lại nguyên văn bài “Niệu Liệu Pháp” của ông đăng trên Quê Choa sau đây:
“Tối qua ủng hộ anh Châu Á thắng anh Châu Âu sung sướng trắng đêm, cảm, mệt, lại thêm mấy anh bạn trẻ gọi đi uống rượu ở Hồ Tây, về nhà tính làm một giấc không viết lách gì, chợt nhận được comment thằng Thịnh, nhắc đến “Niệu Liệu pháp”, nó bảo viết đi.
Thì viết.
Vào khoảng năm 1985, 1986 chi đó nhà mình ở 24 Lê Lợi Huế, cạnh nhà thằng Thịnh (Nguyễn Thế Thịnh), sát ngay Hội Văn nghệ Bình Trị Thiên, 26 Lê Lợi.
Sáng đó không biết có việc gì mình sang Hội sớm, thấy chú Khuyến (Phan Văn Khuyến) phó chủ tịch hội, đứng đái ở hàng rào.
Ông cầm cái ca, đái vào đấy, đầy ca thì bưng vào, trông điệu bộ kính cẩn ca nước đái lắm.
Tưởng chú đau chân đái ra để bóp, ai dè chú ngửa cổ tu hết nửa ca, khà một tiếng rất ngon lành.
Mình trợn mắt hỏi, nói chú mần chi rứa? Chú không nói không rằng tu hết nửa ca còn lại, lại khà một tiếng ngon lành. Mình cười hè hè, nói chú ni e điên. Ông nói ua cái thằng ni không biết chi hết à, niệu liệu pháp, cả nước đang thực hành. Mình hỏi niệu liệu pháp là chi, ông cười to nói ngu lắm, rồi ném cho mình một tập tài liệu, nói xem đi.
Mình xem qua, thấy lối tuyên truyền tào lao, đức Phật nói sao, Giê su nói sao, ông thủ tướng nước nào sáng sáng uống một ca nước đái mà chữa được bệnh tiểu đường, bà thị trưởng phố nào đó ở Pháp ung thư giai đoạn cuối, uống một trăm ca thì khối u tan, thêm trăm ca nữa thì các ổ di căn biến mất. Toàn chuyện trên trời, mình cười phì, nói ri mà chú cũng tin.
Ông trợn mắt nói cả thành phố Huế uống hết mình tao đâu, không tin mày hỏi anh Tường (Hoàng Phủ Ngọc Tường) anh Điềm (Nguyễn Khoa Điềm).
Vừa lúc anh Điềm xách cặp đi vào, mình hỏi ngay, anh gật đầu nghiêm trang, nói ừ, mình thực hiện lâu rồi.
Không dám hỏi gì thêm anh Điềm, mình ra khỏi phòng, cứ ngơ ra không biết sao mà đến anh Điềm cũng uống nước đái từ lâu rồi.
Mình xuống gác, thấy anh Vinh Nguyễn vừa đái xong, cầm cái ca đặt lên bàn thờ vái hai vái rồi tu sạch cả ca. Anh nói tao uống mới một tuần mà đại tràng cơ bản đã ngon lành.
Cạnh nhà Vinh Nguyễn là nhà chị Hà Khánh Linh, chị đang bưng cái bô từ toilet vào, rót vào cái cốc thủy tinh, nâng cái cốc nước đái lên ngắm nghía rồi nhấp từng ngụm ngon lành. Chị nói chị mới uống có ba buổi sáng mà cái xoang của chị 10 phần đã đỡ đến sáu, bảy.
Rồi chị nói về các giáo lí Phật đã ngụ hết cho mọi người hãy uống nước đái của chính mình, trải qua hơn hai nghìn năm ông gì đó bên Ấn Độ mới ngộ ra cái từ “nước nguồn” mà đức Phật nhắc đi nhắc lại nhiều lần chính là nước đái.
Mình vẫn không tin, chạy lên anh Tường. Anh đã uống xong ca to, đang ngậm một mồm nước đái, đầu gật gật, ra hiệu đúng đấy đúng đấy.
Anh đang ngậm nước tiểu cốt để vững chân răng. Răng anh không vấn đề gì, nhưng anh Vĩ (Tô Nhuận Vĩ) nói răng chắc cặc bền, của ông không bền, ông cần củng cố chân răng. Anh Tường ngậm chân răng bằng nước tiểu rất lâu, một ngày nhiều lần là vì lý do đó.
Chị Dạ (Lâm Mỹ Dạ) la rầm trời, nói nghe ai mà uống nước đái vậy hả trời, ông Tường ôi là ông Tường, văn hóa ôi là văn hóa.
Anh Tường nhìn chị Dạ, cái nhìn khinh thường, nói em thì biết cái chi. Rồi anh vỗ vai mình ân cần, nói về thực hiện đi em, tôốk lắm tôốk lắm.
Mình về cơ quan kể cho anh Văn Lợi nghe, anh cười nói tao uống cả nửa năm rồi, ông Điềm là tao bày cho đó.
Anh kéo tay mình nói nhỏ này, ngày xưa tao không biết tại sao mà thằng Nguyễn Quang Hà đêm nào cũng quất 5, 6 phát. Hóa ra nó uống nước đái mà dấu không cho ai biết.
Mình hỏi Văn Lợi anh uống thấy răng. Anh nói mắt tao sáng lên hẳn, còn một đêm được ba phát, phát nào phát nấy bà xã mình sướng rêm.
Mình về nói với vợ, vợ kêu lên tởm rứa mà anh cũng tin à.
Vừa lúc anh Vĩ (Tô Nhuận Vĩ) đến, anh trợn mắt khoa chân múa tay nói bên Nga ông Ốp gì đó đã nghiên cứu ra trong nước tiểu có chất gì chất gì, bên Nam Tư ông Vich gì đó đã thí nghiệm thành công trên một ngàn ca bệnh nhân chữa bệnh bằng nước tiểu hiệu quả như thế nào.
Thằng Thịnh (Thế Thịnh) bồng con sang nói ông Vũ Thắng nhờ uống nước tiểu mà ông trụ được một ngày ba, bốn cuộc họp. Cả báo Dân đã uống hết rồi, ông Thích tổng biên tập báo Dân còn uống ngày ba ca, sáng trưa chiều tối chứ không chỉ uống buổi sáng không đâu.
Mình và vợ mình tin như điếu đổ. Sáng mai chồng đái vợ đái, nâng niu cái ca nước đái còn quá nước sâm.
Vợ uống vào một ngụm rồi nôn thốc nôn tháo, từ đó khiếp không uống nữa.
Mình mắng vợ có ca nước tiểu cũng không nuốt nổi thì làm cái gì tốt.
Nói rồi mình tu sạch cả ca nước tiểu của mình. Khốn nạn tối hôm trước bia rượu nốc đầy bụng, nước tiểu khẳn mùi bia rượu cũng cố nuốt cho xong, nêu gương cho vợ.
Mình uống được một tuần, sáng nào cũng cố nuốt hết ca nước đái khẳn mùi bia rượu. Sau nghĩ mình có bệnh tật gì đâu, sao tự hành mình khổ thế này, rồi lặng lẽ bỏ.
Ngô Minh hỏi mình mày uống nước tiểu chưa. Mình nói phét uống cả tháng rồi tuyệt lắm, chỉ uống nửa tháng thôi bệnh dạ dày tự nhiên hết sạch, chuyện ấy khỏe cực kì, một đêm năm, sáu phát.
Mắt Ngô Minh sáng lên nói rồi rồi, tao về uống ngay.
Tháng sau Ngô Minh đến nhà ngồi thở ra, nói mọi người hợp nước đái hợp cả, riêng tao không hợp. Mình hỏi sao. Anh thở hắt ra nói chưa uống thì còn được một phát, uống rồi một nửa phát cũng hỏng lên hỏng xuống.
Mình nói cứng anh nói thế nào ấy chứ, cả thành phố uống ai cũng kêu tốt.
Vài ngày sau thằng Thịnh đưa tờ báo có bài: Niệu liệu pháp phản khoa học, một trò lừa đảo cả hội mới ớ người ra.
Anh Điềm nói hội mình anh em dại quá toàn nghe người ta xui bậy. Anh Vĩ nói tuyên truyền rỉ tai nguy hiểm thế nào, tôi đã nói rồi tiếc thay anh em trí thức cả lại không ai cảnh giác.
Anh Nguyễn Quang Hà cười ha ha ha nói tôi lừa các ông thế mà các ông cũng tin. Anh Văn Lợi nói Lập ơi tao thử trí thông minh mày, chứ đời nào tao uống. Mình cũng nói với Ngô Minh em trêu anh chứ có họa ngu mới đi uống nước đái. Ngô Minh cũng cười khe khe khe nói tao cũng lừa mày chứ sức mấy tao ngu.
Chỉ anh Tường là ngơ ngác quay đi quay lại, nói rứa a rứa a.”
Đọc xong bài Niệu Liệu Pháp tức phương pháp chữa bệnh bằng nước đái trên đây, Chổi cảm khái cách gì Bọ Lập, và trong đầu Chổi bỗng dưng nổi lên ngu ý, rằng phải chăng khi vận dụng Nước Đái “một cách tài tình và sáng tạo” vào bài viết, tác giả Quê Choa ngụ ý Thiên đường Xã nghĩa, một phương pháp trị liệu chẳng những phi trị liệu mà còn cướp đi hàng trăm triệu sinh linh và để lại di căn cho bầy cháu ngu đến nay vẫn chưa sáng mắt như “...anh Tường ngơ ngác quay đi quay lại, nói rứa a rứa a”, vẫn nuốt ừng ực khen ngon khen ngon.
Nguyễn Bá Chổi
__._,_.___

Saturday, July 20, 2013






THƠ VUI CUOI TUẦN:


MƠ THÀNH CA SĨ



Bỏ bạn bỏ em bỏ cả trường


Bỏ tình nhăng nhít bỏ ghè tương


Lên Đài Tiếng Hát Mầm Non Trẻ


Vào Hội Thi Tài Tuyển Sắc Hương


Mong chẳng gặp ông - phường háo sắc


Cầu không đụng mụ – ả chơi lường


Trở thành ca sĩ very hot


Thiên hạ ôm hôn má nõn nường ...


Tuesday, July 16, 2013

HAI BA TRUNG




 


HAI BÀ TRƯNG


Giáp bạc yên vàng giục giã cương,

Cờ bay kiếm bạt dậy sa trường.

Long thành [1] gót ngọc an bờ cõi,

Nam quốc [2] má hồng định nghiệp vương.

Nợ nước duyên chồng thề một dạ,

Tình em nghĩa chị nguyện chung đường.

Ngàn thu gái Việt còn kiêu hãnh,

Má phấn muôn đời tõa sắc hương


voduonghonglam[vophubong]

[1] Long thành [thành Long biên địa danh Hà nội thời bấy giờ]

       [2] [ Lĩnh Namtên gọi nước Việt nam bấy giờ]].


Bà Trưng quê Châu Phong

Giận người tham bạo thù chồng chẳng quên [3]

Chị em nặng một lời nguyền

Phất cờ nương tử thay quyền tướng quân

Ngàn tây nổi áng phong trần

Ầm ầm binh mã xuống gần Long Biên

Hồng quần nhẹ bước chinh yên

Đuổi ngay Tô Định, dẹp yên biên thành

Kinh kỳ đóng cõi Mê Linh

Lĩnh Namriêng một triều đình nước ta

Ba thu gánh vác sơn hà

Một là báo phục hai là Bá Vương

Uy danh động tới Bắc Phương

Hánsai Mã Viện lên đường tấn công

Hồ Tâyđua sức vẫy vùng

Nữ nhi địch với anh hùng được sao!

Cẩm Khê đến lúc hiểm nghèo

Chị em thất thế cùng liều với sông!

Trước là nghĩa, sau là trung

Kể trong lịch sử anh hùng ai hơn.

 
     [Việt nam Quốc sữ diễn ca]




 

Monday, July 15, 2013

SU HO MANG



Gốc tích hai nhà sư 'khóa môi' Đàm Vĩnh Hưng


Inline image 1
Thứ hai, 05/11/2012 - 5:42 pm
(Inlook.vn) - Hành động phản cảm của hai người đàn ông khoác áo nhà sư trong buổi đấu giá của Mr Đàm đã khiến dư luận một phen nổi sóng. Ngoài những phẫn nộ, bất bình dành cho họ, một câu hỏi được không ít độc giả đặt ra: 'Liệu đó có phải là nhà sư thật hay không?'.
Ngay sau khi những bức ảnh trong cuộc đấu giá từ thiện của Mr Đàm xuất hiện, cư dân mạng cũng như bạn đọc đã có một phen hốt hoảng vì sự "chịu chơi" của hai người đàn ông khoác áo tu hành.

Không chỉ dừng lại ở mức tiền đấu giá khá lớn dành cho một chai rượu, cả hai vị sư này còn khiến bạn đọc sững sờ khi đòi Mr Đàm phải... thực hiện lời hứa hôn người chiến thắng trong phiên đấu giá. Đặc biệt hơn, màn giao lưu cực thoáng về đề tài sex và giới tính cũng được một nhà sư trẻ tuổi vui vẻ thể hiện trên sân khấu, bất chấp hàng trăm khán giả phía dưới tròn mắt ngạc nhiên.

Inline image 1 Inline image 2  
 
Màn hôn má, "khóa môi" khiến dư luận dậy sóng
 
Độ "chơi" của hai nhà sư khiến không ít bạn đọc phải đặt ra câu hỏi: "Liệu đó có phải là những người tu hành thật sự hay không, hay chỉ là một tiểu phẩm giúp vui trên sân khấu?". Sở dĩ người đọc phải đặt ra câu hỏi đó bởi những hành động, lời nói của hai nhà sư không phù hợp với thân phận của họ, chưa kể nam ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng xưa nay vẫn được biết tới như một "ông hoàng chiêu trò" trên sàn diễn. Tuy nhiên, chẳng có bất kỳ tiểu phẩm nào diễn ra trong đêm đấu giá, bởi hai người đàn ông khoác áo tu này là những người tu hành thật sự.
 
Vị sư lớn tuổi và đội chiếc nón lá trên đầu có pháp danh Thích Giác Ân, trụ trì tại chùa Quan Âm Cổ Tự, thị xã Hồng Ngự, tỉnh Đồng Tháp. Vị sư trẻ tuổi và có những hành vi, lời lẽ mang tính phản cảm có pháp danh Thích Pháp Định, hiện là tỳ kheo tại thiền viện Phước Sơn, huyện Long Thành, tỉnh Đồng Nai. Chính hai vị sư này đã chiến thắng trong màn đấu giá chai rượu ngoại của Mr Đàm với mức giá 55 triệu đồng.
Inline image 3 Thích Giác Ân (hình trên) Thích Pháp Định (dưới)Inline image 4 Link: htlp://inlook

SUC KHOE




Ngăn ngừa bị Stroke ( Tai biến mạch máu não):
Xin thưa: cách hay nhất là Thiền!
Một khi thấy có triệu chứng bất thường như : chóng mặt bất ngờ, lưỡi như líu lại, nhức đầu lạ lùng, đi đứng lảo đảo, mệt không lý do... thì LẬP TỨC THIỀN! Rất đơn giản:

-Hít vào thật chậm cho Oxygen ùa vào cơ thể tràn ngập.
-Ngưng thở bằng cách đếm 1,2,3,4,5 theo nhịp tim (thật chậm)
-Thở ra cũng thật chậm

Trong khi đó thì tập trung tư tưởng, gạt mọi suy nghĩ ra khỏi trí óc, chỉ nghĩ đến mình đang hít thở thật chậm. Không nghĩ đến kết quả của việc thở, không lo sợ có tác dụng hay không, không nghĩ đến mình đang bị nhức đầu, đang chóng mặt.... nghĩa là
TUYỆT ĐỐI KHÔNG NGHĨ ĐẾN VIỆC GÍ KHÁC NGOÀI VIỆC THỞ CHẬM.
Làm từ 15 đến 20 lần như thế này thì nhất định cơn Stroke sẽ qua đi.
Có một tài liệu còn nói "trước khi Thở phải Ho mạnh để kích thích tim mạch đã..."
Dĩ nhiên, sau 20 lần đó, nếu còn thì giờ, cứ tập tiếp, rồi tập thở mỗi ngày hai lần, một lần chừng 30 phút thì bảo đảm sức khỏe sẽ tiến triển tốt lắm. (Những ai thích hát Karaoke sẽ đột nhiên thấy mình hát dài hơi hơn mọi lần trước đây. Nếu ai "Không" tin, thì cứ việc tập thử chừng hai tuần lễ sẽ thấy kết quả ngay.)
Những ai hay bị chóng mặt, nhức đầu, lảo đảo như thế thì nên uống đều đặn mỗi ngày một viên Aspirin 81mg để phòng ngừa bị Stroke.
( Ẩn Danh )

Date: 2012/10/22
Subject: Fw: Não & Tim và Thiền
To:
Não & Tim và Thiền
Description: alt
Cách đây vài năm, khi tôi đang còn chủ trương một chương trình có tính cách thiện nguyện và phải trang trải và chi tiêu rất nhiều cho chương trình này, trong khi không có sự trợ giúp nào từ phía chính phủ cả, tôi đã suýt bị “stroke” và chấm dứt cuộc đời ở đây, nếu không có Thiền.
Buổi tối hôm đó, tôi đang ngồi ở nhà, lo lắng khủng khiếp về số tiền mà mình phải chi gấp cho tiền nhà, tiền điện thoại, cũng như một số tiền linh tinh khác hầu giữ cho chương trình được tiếp tục, bất ngờ tay chân tôi tự nhiên rung giật khác thường. Mới đầu là rung nhẹ, sau giật liên hồi, không kiểm soát được nữa. Bắp thịt miệng tôi cũng giật luôn. Tôi hốt hoảng, cố gọi người con trai bằng một loại âm thanh đứt quãng của mình. May mắn cho tôi là anh con trai tôi vừa đi ngang qua, nhìn thấy tôi đang rung giật, vội gọi cậu em và hai anh em hốt hoảng chở tôi vào ngay bệnh viện UCI cấp cứu.
Ngay lúc đó, tôi cố gắng kiềm chế không cho tay chân rung giật, nhưng cơ thể tôi đã bắt đầu bất tuân lệnh, tôi đành chấp nhận các cơn run rẩy liên tục. May mắn cho tôi là trí óc còn tỉnh táo. Trong tình hình nguy kịch ấy, tôi chợt nhớ đến Thiền!
Tôi nghĩ chỉ còn phương cách này mà thôi, vì từ nhà đến bệnh viện, khiêng ra khiêng vào cũng bao nhiêu phút, có thể từ liệt đến chết. Nhớ đến điều đó, tôi bình tĩnh ngay và bắt đầu hít thở thật dài, thật sâu. Tôi nhắm mắt lại, mặc cho hai ông con trai lo bế ra xe, nổ máy và chạy đi, tôi chỉ tập trung tư tưởng, và hít thở theo Thiền. Từ từ hít vào bằng mũi, theo dõi hơi thở mình tới bụng, ngưng lại ba giây (đếm thầm 1,2,3), rồi từ từ thở ra, cũng thật chậm. Tôi cứ làm thế, không màng đến ngoại cảnh, chỉ trừ khi bác sĩ hỏi vài câu hỏi thì trả lời, sau đó, thì mặc họ, chụp phim X-Ray tại chỗ, rồi qua MRI, rồi Siêu âm, chích nước biển… Cứ xong một việc, tôi lại nhắm mắt, hít thở. Suốt đêm như vậy, tôi không suy nghĩ gì, để cho óc não thoải mái, không tạp niệm, không run sợ, không lo âu, không phỏng đoán bất cứ điều gì. Trong óc tôi, chỉ có một tư tưởng chạy qua chạy lại: “Bình tĩnh, không nghĩ gì hết, tập trung tư tưởng hít thở. Hít vào…. Nén hơi, 1,2,3… Thở ra…Hít vào….”
Cứ thế, tôi dần dần đi vào giấc ngủ nhẹ nhàng (một phần có lẽ (?) bệnh viện cho tôi thuốc ngủ chăng?) Đến nửa đêm tỉnh giấc, tôi lại tiếp tục hít thở.. Hít vào… thở ra… trong khi tay chân vẫn để xuôi thẳng theo thân người. Rồi lại ngủ. Đến sáng hôm sau, khoảng 11 giờ, thì bác sĩ trực đến, cho tôi biết là chẳng có gì quan trọng cả, chỉ là một cơn “stroke” nhẹ, đã qua khỏi rồi. Tôi hỏi ý kiến ông về việc tôi hít thở, tập trung tư tưởng, hít vào, nén hơi, rồi xả ra.. Ông bác sĩ người Mỹ giật mình, nhìn tôi: “A! Tôi biết rồi! Ông làm đúng đó! Ông đã Thiền để tự cứu mạng mình! Nếu ông không làm như thế, thì bây giờ ông đã gặp khó khăn rồi!” Bác sĩ còn cho biết cơn “light stroke” (Xuất huyết não nhẹ) đến trước, báo động cho cơ thể biết là nó sắp tấn công cơn thứ hai, mạnh hơn và đưa đến tử vong hoặc bại liệt! Nếu tôi tiếp tục lo lắng, sợ hãi, không biết Thiền thì nhất định một cơn nữa sẽ dứt điểm!
Sau này, tôi đọc trên Internet, thấy có lời khuyên của các Y Sĩ là khi có cảm giác sắp bị “nhồi máu cơ tim” (heart attack), thì việc đầu tiên cũng là ho vài cái rồi hít thở thật sâu và thật dài, tối thiểu 10 lần sẽ cứu được mạng.

Triệu chứng bị “heart attack” được thể hiện dưới hính thức sau:
-Đau thắt tim.
-Cơn đau chạy từ tim đến dưới cánh tay trái. Nói “dưới” nghĩa là cơn đau buốt chạy phía dưới bắp thịt cánh tay trái.
-Hơi thở gấp rút, ngắn và giật
-Mệt bất ngờ, lưỡi líu lại.
-Có thể muốn ói mửa.

Đó là những triệu chứng đầu tiên báo hiệu có thể có một cục máu bầm đang làm tắc nghẽn máu về tim, làm trái tim phải đập mạnh tối đa để làm tròn phận sự của nó là đẩy cục máu ra khỏi chỗ kẹt, nhưng vì không thể làm được chuyện đó, nên tim đành đứng lại.

Còn xuất huyết não, có thể một (hay tất cả) các triệu chứng sau:
-
Mệt bất ngờ, lưỡi có thể líu lại, nói lăng nhăng, lắp bắp.
-Mất thăng bằng.
-Tê liệt một phần thân thể, tê một bên mặt.
-Có những cử động bất thường.
-Nhức đầu khủng khiếp

Theo nguyên tắc bảo vệ sức khỏe, nếu thấy những triệu chứng này, lập tức gọi 911, bất kể đang ở đâu, đang làm gì. Tuy nhiên, có rất nhiều trường hợp, việc tự gọi 911 không thực hiện được, vì ở xa máy điện thoại, hoặc tay chân run giật, ngã lăn xuống đất, hoặc đang lái xe… Vậy, phương pháp duy nhất, nhanh nhất và hiệu quả nhất trong khi chờ chữa trị là Thiền.

Thực hiện Thiền rất đơn giản, gồm hai việc : xả bỏ và tập trung hít thở.

-Xả bỏ : Lập tức bỏ qua mọi suy nghĩ, lo âu, và tự mình “nói” (trong đầu) với mình là “không nghĩ gì hết, không nghĩ gì hết, không nghĩ gì hết, xả bỏ, xả bỏ, xả bỏ…”
-Tập trung hít thở : Trước hết là nhắm mắt lại, tay chân ở đâu, để đó, hít vào thật chậm, theo dõi hơi thở qua mũi, dồn xuống phía dưới bụng, nén hơi, đếm 1,2,3 rồi từ từ thở ra, theo dõi hơi thở đang đi qua mũi.
Cứ thế mà lặp đi lặp lại nhiều lần.
Trường hợp đang lái xe, mà thấy có triệu chứng gì bất thường như trên, lập tức tấp xe vào lề đường, bật đèn báo động lên, và nhắm mắt hít thở… Nhất định sẽ tự cứu được mạng sống mình.

Trong cuộc sống hiện tại, là một con người, ai không phải suy nghĩ. Người có cuộc sống đơn giản cũng suy nghĩ về ăn uống, sinh hoạt, nghĩ về gia đình, vợ chồng con cái. Người hay suy tư thì luôn nghĩ về ý nghĩa cuộc đời. Kẻ làm thương mại thì luôn luôn tính toán… Khi suy nghĩ, suy tư, tính toán mà có tìm ra giải pháp, thì cơ thể vẫn chấp nhận được. Các nhà toán học, khoa học, triết học, chính trị gia luôn suy nghĩ. Nhưng nếu cường độ suy nghĩ tăng lên đến một độ cao, hầu như không nghỉ ngơi bất cứ lúc nào mắt mở, (có khi ngủ cũng vẫn suy nghĩ), mà nếu cảm thấy không tìm ra giải pháp, thấy “bí”, cùng đường tắc lối, thì có thể hệ thống thần kinh não bộ chịu không nổi, phải phản kháng lại, và lúc đó, sẽ gây rối loạn, hoặc biến thành trầm cảm, hoặc xuất huyết não. Trước khi biến thành trầm cảm, có thể có một giai đoạn bị “sự kích thích tấn công” (anxiety attack). Điều này có khi nguy hiểm hơn bị nhồi máu cơ tim, vì nếu bị nhồi máu cơ tim mà chữa được, chỉ việc nghỉ ngơi, ăn uống cẩn thận trở lại, thì hết bệnh. Còn nếu bị “sự kích thích tấn công”, hậu quả sẽ rất lâu dài và khó chữa. Người bệnh luôn nhức đầu, thấy có “cái gì” chạy qua chạy lại trong đầu, tim luôn đập nhanh, ngủ hay giật mình, hoảng hốt, sợ hãi hoài, sợ chết, sợ bệnh, sợ đau, sợ cô đơn, sợ bị vợ chồng, con cái bỏ rơi, sợ mất việc.. và sức khỏe xuống thê thảm. Không còn cử động mạnh và nhanh được, lúc nào cũng nghi tim mình có vấn đề, ăn uống không ngon, mất hứng thú xem phim, nghe nhạc, đọc báo. Nói chung là biến thành trầm cảm, suốt ngày lừ đừ, đặt đâu ngồi đấy, rồi chờ chết! Đi khám bệnh, thì sẽ không thấy toa nào ngoài các toa thuốc an thần, có tính chất gây nghiện. Nếu uống vào thì khỏe, không uống thì nhớ, rồi uống hoài, uống hoài… Ghiền!
Vậy, làm sao trị được hoặc ngăn chặn được hai căn bệnh này mà không dùng thuốc: Thiền! Nếu phối hợp được với các phương pháp khí công khác, như Yoga, Tài Chi, Hồng Gia, thì sức khỏe sẽ hồi phục nhanh hơn. Ngoài ra, nếu bệnh nặng, cần thêm rất nhiều Vitamin B1, vì Vitamin B1 làm lợi cho tế bào não, giúp trí nhớ và giúp cho việc suy nghĩ không bị trở ngại.

Tuy nhiên, theo luật Đời và luật Trời, cuộc sống, tự nó, mang rất nhiều giới hạn. Không có gì vĩnh viễn, không có chi gọi là trường tồn. Vậy, muốn sống khỏe với thiên nhiên, cần giới hạn nhiều thứ, nhất là giới hạn suy nghĩ, bởi tế bào não là hệ thống tế bào duy nhất, chết đi rồi thì không sản sinh thêm như các loại tế bào khác. Lớp tế bào da này chết rồi (biến thành “ghét”) thì lớp khác sinh ra. Còn tế bào não, Trời sinh ra có nhiêu thì xài nhiêu, mình làm mất đi cho công việc rồi thì không có nữa. Nhiều nhà bác học về già thành lẩm cẩm, mất trí nhớ. Khoa học gia Einstein, một hôm ngồi xe lửa, để rơi cái mũ trên đầu gối xuống đất. Một cô gái ngồi bên cạnh nhặt lên và để lại trên đầu gối ông như cũ. Ông quay qua, cám ơn và hỏi: Cô bé họ gì? Cô bé trả lời: “Dạ, thưa ba, con có họ là Einstein.”

Chu Tất Tiến