Tuesday, March 12, 2013

THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG HỌA:


TUỔI BIẾT GIÀ


 Thu chết từ khi tuổi biết già
Chút tình còn lại bị mèo tha
Ngoài sân cỏ dại cười hoa lá
Trước ngõ dấu mòn đón bóng ta
Mấy lúc khách xa đùa cũng chẳng
Đôi lần rượu cũ nhậu thôi mà
Tây Kha gốc mận tha hồ ngủ
Bỏ mặc Cung Hằng mặc Tố Nga.

Cao Linh Tử



DỄ ĐÂU GIÀ


Thềm trăng muốn đến hỏi Hằng nga

Ngàn tuổi sao em vẫn mượt mà ?

Bỡi nắng xuân vàng e ấp bạn
                               Hay trời thu tím vấn vương ta

Rượu say nhạc trổi lời êm ả

Thơ họa vần gieo ý thiết tha

Mai lướt phi thuyền cung quế đến

Trừơng sinh mượn thuốc dễ đâu già...


voduonghonglam



MỘNG THẤY HẰNG NGA
 
Trắng râu còi tóc dẫu hơi già
Nhưng chuyện tâm tình vẫn thiết tha
Già mặt già mày là lắm kẻ
Nhiều yêu nhiều được chỉ mình ta
Tuổi trời chồng chất nào ngao ngán
Chuyện thế mông mênh vẫn mượt mà
Nếu chẳng có ai thời ngủ quách
Biết đâu nằm mộng thấy Hằng Nga.
 
Lá chờ rơi 13/03/2013
 

No comments:

Post a Comment