Thursday, January 17, 2013

XUÂN MÃI LÀ XUÂN...[tho voduonghonglam]

BÊN DÒNG SẮC KHÔNG  [tiếp theo]....


Trông trăng nhớ dáng mẹ gầy,
Xa em nhớ sợi tóc mai ngắn tròn.

Chiều nay hoa tím bên sông,
Nhớ ơi áo tím bên dòng thời gian...


 
Hạc khuya về giữa hương ngàn,
Gió rung thành giọt chiên đàn cõi xưa.
Ta nằm tựa cửa chân như,
Tay nghiêng hạt bụi không hư hiện về…

  
 
Ngày xưa nắng  rủ mây đi,
Bỏ ta ở lại cơn mê luân hồi.
Hoa đồng cỏ nội rong chơi.
Bồ đề một cộị diệu vời hằng sa.


 
Áo em xanh cõi ta bà,
Tâm em vô lượng đóa hoa đại từ.
[Ta còn trọn kiếp yêu thơ,
Thì em muôn thuở đợi chờ bên anh…]


Có con chim nhỏ trên cành  113 
 
Rạng ngời đôi mắt long lanh bên đường. 



 Chim nhìn nhánh liểu cành dương,

Hỏi ta đâu cõi vô thường sắc không ?... 

Lên cao tìm cõi non bồng, 117

Giữa mây gặp một tiên ông giảng thiền.  




Tay cầm bầu rượu huyên thiên,

Tay quơ thiền trượng chỉ miền trần gian. 

  

Hoa Tím at 05/18/2012 09:07 am comment
thơ rất hay
Hoa Tím at 05/18/2012 09:06 am comment
thơ rất hay
binhdinh at 05/18/2012 10:16 am reply
Rât cám ơn bạn ghé thăm...chúc vui trẻ khỏe...
Ns :Nhất Phương at 05/17/2012 11:09 am comment
Mênh mang sắc sắc không không Sắc không không sắc tịnh thông cửa thiền Bồ đề một chút thiện duyên Cho ai còn đắm ở miền trần gian...
. at 05/16/2012 09:28 am comment
Ghé thăm bạn và chúc mừng với bài thơ mới rất hay.
LAM at 05/16/2012 10:28 am reply
Cám ơn bạn....Chúc bạn luôn vui trẻ...
hoabanmai at 05/16/2012 09:24 am comment
theo chan bạn hbm qua thăm nè ngày mới nhiều niềm vui nha
LAM at 05/16/2012 10:30 am reply
Rất cám ơn bạn ...chúc bạn luôn vui khỏe...
Trí Bửu at 05/16/2012 08:49 am comment
Dòng sông sắc không thật tuyệt vời, nhưng hãy nhớ: "Nhược dĩ sắc kiến ngã, dĩ âm thinh cầu ngã. Thị nhân hành tà đạo, bất năng kiến Như Lai"
LAM at 05/16/2012 10:35 am reply
...Như lai là chẳng từ đâu đến mà chẳng từ đâ đi nên mới gọi là Như lai... Nếu do sắc thấy ta, Do âm thanh cầu ta. Người ấy hành tà đạo, Không thể thấy Như lai. Chúc vui khỏe,thân tâm an lạc...
VĂN KHOA at 05/16/2012 08:20 am comment
Mình thì lại thích đoạn này: Hạc khuya về giữa hương ngàn, Gió rung thành giọt chiên đàn cõi xưa. Ta nằm tựa cửa chân như, Tay nghiêng hạt bụi không hư hiện về… Cảm như vừa có gì đó xa xôi, thoát tục mà mình ko thể chạm tới, vừa như gợi đến hàng ngàn hàng vạn đêm quê Việt Nam xưa - cảm giác của sự thân quen nhưng bản thân lại ko thể nắm bắt. Khó diễn giải nhỉ?
LAM at 05/16/2012 10:34 am reply
Rất cám ơn bạn ...Thật là một sư cảm thông sâu sắc...khó tìm gặp...
Trạch An - Trần Hữu Hội at 05/15/2012 05:12 pm comment
Áo em xanh cõi ta bà, Tâm em vô lượng đóa hoa đại từ. [Ta còn trọn kiếp yêu thơ, Thì em muôn thuở đợi chờ bên anh…] Chao ôi là hay !
Trạch An - Trần Hữu Hội at 05/16/2012 08:31 pm reply
Cũng chúc Lam an nhiên...
LAM at 05/16/2012 10:37 am reply
Cám ơn bạn...chúc mọi ngày vui...


No comments:

Post a Comment